Chủ Nhật, 6 tháng 10, 2013

Bài Viết Từ Yahoo Blog
Nhìn Nhận

   Tôi có một người quen. Bác ấy là người rất yêu động vật. Ở nhà bác có nuôi một con chim rất đẹp. Chỉ cần nhìn vào bộ lông vũ của nó chắc chắn ai cũng phải khen vì thế bác  rất yêu quý nó. Mỗi lần tôi sang chơi nhìn thấy bác chăm sóc chú chim của mình rất cẩn thận thì tôi có thể đoán được bác đã dành rất nhiều tình cảm cho Nó. Bác ấy đã đặt hẳn cho Nó một cái tên thật đẹp.

   Nhưng có một hôm tôi sang chơi và nhìn thấy bác ấy rất buồn. Tôi bắt đầu hỏi chuyện thì mới biết. Hôm qua, khi cho chim ăn bác đã quên không đóng cửa lòng và thế là chú chim đã bay mất. Khi biết được lý do tại sao bác buồn (dù rằng không biết gì nhưng tôi vẫn cố an ủi bác). Tôi nói với bác: Bác buồn làm gì. Nếu chú chim ấy thật lòng yêu mến bác thì sớm muộn gì nó cũng sẽ quay về với bác. Còn nó không quay về nữa thì bác cũng không nên buồn. Nếu bác thật lòng yêu quý nó thì hãy để cho nó được tự do tìm đến những nơi mà nó thích. Rồi tôi lại thầm nhủ lòng mình: Tại sao chúng ta phải giữ chặt những gì không thuộc về mình vì sớm hay muộn chúng cũng sẽ ra đi và cuối cùng người đau khổ nhất vẫn là ta.

   Một lúc sau Bác ấy nhìn tôi và nhìn vào chiếc lòng chim của mình. Rồi bác đứng dậy tiến lại chiếc lòng và đem chiếc lòng bỏ đi. Bác hiểu rằng chú chim mà mình yêu quý nhất sẽ không trở về bên cạnh bác nữa vì đã hơn một tuần từ khi chú chim thoát được ra khỏi lòng. Giờ thì Bác đã biết sự chờ đợi của mình là vô nghĩa. Lúc này, tôi thật sự ngưỡng mộ sự dứt khoác của bác. Ước gì trong cuộc sống hằng ngày tôi cũng có những quyết  định mạnh mẽ như vậy.

   Sau khi về nhà tôi đã nhận ra 1 điều: đôi khi sự yêu thương của mình quá nhiều dành cho môt ai đó lại trở thành sự ích kỉ và chiếm hữu. Chấp nhận từ bỏ những gì không thuộc về mình lại làm cho ta cảm thấy thanh thản hơn rất nhiều.


Fang_19852000(24/11/2011)


Cảm ơn em


     Thế giới thật rộng lớn nhưng để có thể tìm được người mình yêu thật khó. Xung quanh ta có rất nhiều người nhưng để có thể tìm được người mà ta yêu thương và cùng ta đi hết quãng đời còn lại thật chẳng dễ chút nào. Ta không phải là người đòi hỏi quá nhiều điều ở người mình yêu mà điều ta cần là người ấy thật lòng yêu ta. Vậy mà cũng không thể tìm được. Thế giới này sẽ tốt đẹp biết mấy khi những người chân thành trong tình yêu có thể đến được với nhau. Nhưng cuộc sống thì không phải thế, những người chân thành luôn gặp phải những người giả dối xem nhẹ chuyện tình cảm. Ta vẫn biết không ai có thể tự mình nhảy một điệu tango vậy thì tại sao ta phải cố ép mình làm gì khi mà chỉ có đơn độc mình ta.

    Nhưng ta tin cuộc sống chính là sự tìm kiếm và lựa chọn rồi ta sẽ tìm được người mà ta cần tìm. Có thể ta không thay đổi được quá khứ và khó lòng quên được người ấy trong nhất thời. Nhưng ta tin thời gian sẽ làm phai mờ tất cả rồi những ngày tháng bình yên trước đây sẽ quay trở lại.

     Cảm ơn em vì đã  cho tôi những khoảng thời gian đẹp nhất.
     Cảm ơn em vì cho tôi biết cảm giác nhớ một người là như thế nào?
     Cảm ơn em vì cho tôi hiểu thế nào là tình yêu.
     Cảm ơn em vì đã cho tôi biết thế nào là ghen tuông.
     Cảm ơn em vì đã cùng tôi  đi qua những ngày tháng cô đơn của cuộc sống.
     Và………….. cảm ơn em vì tất cả.

  Tôi không trách em mà chỉ tiếc giữa chúng ta có quá nhiều khác biệt từ suy nghĩ đến hành động nhưng mọi thứ đã qua rồi tất cả chỉ còn là kĩ niệm.

  Tạm Biệt Em!

Fang_19852000(9/8/2011)